More
Articles Written By

baphongchu

Hi, mình là Phong.
Mình trò chuyện với người lạ và lưu lại một vài khoảnh khắc của họ qua góc nhìn của mình.
Hi vọng bạn thích những câu chuyện ở đây.
Nếu bạn muốn trò chuyện với một người lạ, hẹn gặp bạn ở form: https://forms.gle/8qV8c3nut3VNXP867

Về cơ bản, công việc của tôi…

Về cơ bản, công việc của tôi là đọc một cuốn sách rồi vẽ bìa cho nó. Một người khác sẽ chọn sách cho tôi. Có cuốn tôi rất thích, có cuốn thì hơi hơi. Điểm cộng là không phải tự tìm, điểm trừ là không được lựa chọn. Mỗi tuần tôi đọc ít thì một, nhiều thì vài cuốn. Tôi không đọc hết, chỉ đọc đến khi tìm được…

Continue Reading

Tôi luôn xem cuộc sống là…

Tôi luôn xem cuộc sống là một trò chơi. Từ lúc có con, trò chơi này đã lên một cấp độ mới. Mọi thứ có vẻ như cũ, nhưng sẽ không bao giờ như cũ. Tôi phải làm mọi thứ hai lần. Tôi thức dậy. Và gọi một người khác dậy. Tôi đánh răng. Và cho một người khác đánh răng. Tôi tắm. Và cho một người khác tắm. Tôi…

Continue Reading

Là con út, tôi hiếm khi thấy…

Là con út, tôi hiếm khi thấy mẹ giận. Được chiều nên tôi cũng ham chơi. Tôi trốn học, lấy tiền của mẹ mua cái này cái kia, rồi lại bán đồ khao bạn bè. Tất nhiên tôi cũng bị mẹ mắng, có khi cũng ăn đòn. Nhưng xong là thôi, hiếm khi mẹ giận lâu. Lúc tôi bé tí, một buổi tối ăn cơm xong, mẹ đang chơi với…

Continue Reading

Bạn gái tôi là người Nam Phi…

Bạn gái tôi là người Nam Phi. Nam Phi đã qua nhiều cuộc chiến. Mọi người từ khắp nơi đến đây để đánh nhau. Mỗi cuộc chiến đi qua, một vài người ở lại. Nên ở đây không chỉ có người da đen, như bạn gái tôi, là một người Phi trắng. Người dân ở đây thân thiện và ấm áp. Điều họ nói, cũng là điều họ nghĩ. Một…

Continue Reading

Đủ 18 tuổi? Có công việc đầu tiên?…

Đủ 18 tuổi? Có công việc đầu tiên? Lập gia đình? Sinh con? Tôi không chắc khi nào thì mình được gọi là trưởng thành. “Khoảnh khắc nào mẹ thấy mình trưởng thành?” Tôi hỏi mẹ. Mẹ lắc đầu, “Mẹ thấy mình cũng chưa trưởng thành”. Vậy có thể tôi cũng chưa trưởng thành. Nhưng không còn trẻ nữa. Tôi đã U40 rồi. Như là mơ ấy nhỉ. Tôi có…

Continue Reading

Tôi làm lập trình game. Hôm nay…

Tôi làm lập trình game. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm ở công ty mới.  Lập trình không phải là đam mê của tôi, nhưng có thể não bộ của tôi được sinh ra để làm việc này. Những dòng code nhìn qua có vẻ phức tạp, nhưng luôn logic và có những nguyên tắc của nó. Không như con gái. Việc khó nhất trên đời, là…

Continue Reading

Không cần rất nhiều tiền. Nhưng rất cần…

“Không cần rất nhiều tiền. Nhưng rất cần một ít tiền.” Tôi không nhớ lúc đó vì sao ông nói câu này, cũng chẳng nhớ sau đó ông còn nói gì nữa không. Rất cần một ít tiền, chắc chắn rồi. Không cần rất nhiều tiền? Tôi không hiểu, nhưng cũng chẳng hỏi vì sao. Bố tôi ít khi giải thích điều gì, trừ khi đó là một vấn đề…

Continue Reading

Tôi có một chiếc máy film…

Tôi có một chiếc máy film, ngoại hình còn mới so với tuổi, hoạt động hoàn hảo. Mỗi năm tôi chỉ chụp một cuộn, nhiều thì hai. Thi thoảng tôi mới cầm nó đi, mỗi lần mang theo, thường cũng chỉ chụp một hai tấm. Nó lấy nét bằng tay, nên chỉ chụp những thứ chầm chậm, những thứ mà có thể thong thả ngắm nghía một lúc trước khi…

Continue Reading

Chiều nay mẹ đến tận công ty…

Chiều nay mẹ đến tận công ty để dẫn tôi đi xem mắt. Tôi không đi. Mẹ hơi to tiếng, tôi cũng hơi to tiếng. Một năm đổ lại đây, mẹ giục tôi lấy chồng, dẫn tôi đi xem mắt các kiểu. Tối nào mẹ cũng nói, tối nào mẹ cũng khóc. Mẹ sợ tôi ế, sợ tôi không lấy chồng sớm lại khó có con. Không phải tôi vô…

Continue Reading

Tôi thích làm ca sáng…

Tôi thích làm ca sáng. 4 giờ rưỡi. Tôi có thể chạy xe đến cửa hàng, khi trời còn mát lạnh, phố thì rộng thênh thang. Tôi có thể thong thả, vừa nghe nhạc vừa làm việc. 1 giờ chiều tôi xong việc, khi ngoài kia mọi người còn nghỉ trưa. Cảm giác như mình ăn gian được nửa ngày vậy. Tôi cũng thích làm ca tối. Khách hàng ca…

Continue Reading
Load More Posts