Tôi luôn xem cuộc sống là một trò chơi.
Từ lúc có con, trò chơi này đã lên một cấp độ mới.
Mọi thứ có vẻ như cũ, nhưng sẽ không bao giờ như cũ.
Tôi phải làm mọi thứ hai lần.
Tôi thức dậy. Và gọi một người khác dậy.
Tôi đánh răng. Và cho một người khác đánh răng.
Tôi tắm. Và cho một người khác tắm.
Tôi thay đồ. Và cho một người khác thay đồ.
Tôi ăn. Và cho một người khác ăn.
Tôi làm. Và chỉ cho một người khác làm.
Tất cả, tất cả mọi thứ, đều cần làm hai lần.
Kể cả nghĩ, cũng cần nghĩ hai lần.
Tôi phải lên kế hoạch cho tương lai của một người khác. Và thay đổi một chút, những kế hoạch của mình.
Tôi vẫn xem cuộc sống của mình là một trò chơi, và bây giờ tôi chơi hai trò cùng một lúc.
Đôi khi tôi ước mình có thêm một chút thời gian.
Để có thể thong thả chơi cả hai, một cách đàng hoàng và tử tế.