Tôi có 1 đứa em trai. Nó đang ở với bố, còn tôi ở với mẹ.
Tôi nhớ mẹ tôi bị trầm cảm sau sinh từ khi tôi còn bé. Mỗi năm một đợt, kéo dài một vài tháng.
Nếu một ngày trở về nhà thấy mọi thứ thật sạch sẽ và ngăn nắp, tôi biết những ngày ấy sắp đến.
Những ngày đầu, mẹ dường như có rất nhiều năng lượng, làm việc, ca hát và nói cười cả ngày dài. Sau khi cạn nguồn năng lượng đó, mẹ nằm cả ngày, mệt mỏi và thờ ơ với mọi thứ. Những ngày cuối, mẹ dần khoẻ lại một chút, ăn nhiều hơn một chút, bớt nhút nhát hơn một chút, rồi dần trở lại bình thường.
Chúng tôi đã gặp người này, người kia, đã đi khám bệnh, điều trị tâm lý, cả cúng bái nữa. Nói chung là đã thử mọi cách có thể, và bằng một cách nào đó, may mắn, dạo này mẹ đỡ hơn nhiều.
Ở cạnh mẹ vẫn còn một nguồn năng lượng tiêu cực. Nhưng tôi thấy rất vui những lúc mẹ hiểu mình, đặc biệt là những lúc mẹ nấu tôi ăn.
Tin vui là, mấy nay tôi với ba đang dọn dẹp nhà cửa, và mấy bữa nữa, cả nhà lại có thể dọn về cùng nhau.